Chỉ có 2 ngày qua mà anh làm cho trái tim bé bỏng, mong manh của em chịu đựng quá nhiều điều, em lo nó ko thể chịu thêm đc 1 li ti nào nữa!
Buổi sáng khi chúng em chụp ảnh chân dung cho các bé ở Y tý, các bé còn chưa lần nào nhận được ảnh in tại chỗ thế này. Vậy mà dù khép khẩu f8 thậm chí f11 hay hơn nữa. Để lấy từng vết nẻ trên đôi má ửng hồng yêu đến kinh khủng kia… thì phông vẫn cứ xoá mù mịt như em đang cầm ống 105mm f1.4 mới ra mà thằng éo nào chụp chân dung cũng mơ ước. Bởi anh cho em nguyên cả buổi sáng mù, mưa và đi xe máy trên đương lạnh thấu xương. Tóc em đọng thành từng mảng các hạt sương tròn óng ánh như mạng nhện răng tơ. Con ống và máy của em tưởng lăn đùng ra hỏng vì nước. Anh biết đấy, nhiều bé toàn chân đất đi từ 5h sáng tới đây để chụp ảnh…
Vậy mà buổi chiều, khi chúng em lên đỉnh cao nhất ở đây. Em cứ ngỡ như xe bị lốc xoáy, bị vòi rồng hút kon pà nó lên qua cả tâm của bão… tới thiên đường của các thiên đường. Ánh nắng ấm áp, chan hoà. Cả 1 dòng sông mây trắng đùa giỡn dưới chân, như không hề biết và mảy may suy nghĩ ở dưới hạ giới kia lạnh và ướt thế nào… Trái tim tưởng vỡ oà. Anh biết đấy, sung sướng quá cũng là 1 hình thức tra tấn trái tim chứ ko đùa đâu anh nhé! Người ta có thể ko chít vì puồn nhưng chít vì sướng quá đấy anh!
Thưa anh Hoàng,
Em cứ ngỡ anh đùa với chúng em thế là đủ lắm rồi. Vậy mà hôm sau anh còn đùa dã man hơn. Sáng bọn em lọ mọ từ 6h sáng. Bọn em cũng chỉ chụp được cảnh sinh hoạt và đặc biệt chụp tự sướng cho nhau cứ trong mù đặc quánh. Vậy mà chiều, anh bê không chỉ 1 dòng sông mây như hôm trước, lại thêm nguyên cả vài cái thác mây cao hàng trăm mét ném thẳng mặt bọn em.
Chưa dừng ở đấy thấp thoáng ngọn rừng thông nhấp nhô trong mây và ray tung toé như tất cả các lò quạt chả ở chỗ em – Hà lội – quạt trong nắng xiên. Anh thật piết tra tấn người khác, tra tấn bằng sự thung thướng. Nắng thì ấm cả đầu em, áo ướt sũng trong nắng và lạnh. Chị em chát nguyên cả túp kem chống nắng kín người mà nhìn trông đen như Phi con Châu. Toàn những làn da Trâu … Á mong manh!
Nói thực với anh, đến lúc này em lo lắm… Anh cho em xuống đáy vực rồi lại vứt em lên thiên đường mấy bận liền. Em mà có mệnh hệ gì thì bắt đền anh đấy! Anh nhớ cho kỹ vào. Lần này mà qua cơn nguỵ kịch thì anh nhớ lần sau… cho em thử lại nhé 🙂
……..
Chân thành cám ơn tất cả các anh, chị em dù công việc bận rộn cuối năm đã đồng hành cùng chụp chân dung cho các bé vùng cao cùng Help-Portrait HaNoi và cùng thưởng ngoạn các cảnh đẹp với các chuyến phototour của Học viện Nhiếp ảnh Ánh sáng !
Đặc biệt cám ơn phóng viên huyền thoại, và có lẽ là thần may Nick Ut đã tham gia cùng! Chúc anh sức khoẻ và hẹn gặp anh chuyến tới!
Chúc cả nhà 1 tuần làm việc thuận lợi!